MỘT CHÚT CỦA TÔI, MỘT CHÚT CỦA BẠN – MỘT CUỘC ĐỜI Ở LẠI
Lại một ngày nữa trôi qua với những sự thổn thức, đường phố lặng yên, chỉ có tiếng còi xe cấp cứu lúc gần lúc xa, con hẻm lặng yên nhường lại không gian cho những chốt chặn, mọi người lặng yên và nghe tiếng lòng lúc trầm lúc bổng. Dịch bệnh đang ngay đây, quanh bạn quanh tôi làm mọi thứ đông đặc lại, nhịp sống bị chậm lại, cảm xúc bị chậm lại, và hơi thở cũng chậm lại. Tôi nghe điều đó thật đau, thật khó chấp nhận nhưng nếu chúng ta biết gói gém thì một chút của tôi, một chút của bạn, chúng ta sẽ giúp một cuộc đời ở lại!
Đọc tiếp